Thơ bốn câu
Hà Nội thuở xưa năm cửa ô, Đồng lúa thơm bông suốt ngõ bờ
Thơ bốn câu
Hà Nội hoài niệm
Hà Nội thuở xưa năm cửa ô,
Đồng lúa thơm bông suốt ngõ bờ
Hoàn Kiếm thả câu chờ gió sớm,
Tây Hồ buông mái đón trăng khuya
Thanh Hoa
(TP Hồ Chí minh)
NÓN THƠ
Dòng nước sông Lam chảy lửng lờ
Ngàn thông núi Quyết đứng trong mơ
Cầu cao Bến Thủy chân ai vội
Nhanh bước đi về nghiêng nón thơ.
Lê Phước Vang
( TP Vinh )
Mùa cấy
Những cô thôn nữ cấy chăng dây
Từng mảng màu xanh được lấp đầy
Câu hát dân ca loang mặt ruộng
Cả đồng nghiêng ngả ngấm men say .
Tài Huyền
( Hà Tây )
Gió nói
Lời gió nói xiêu cây run cỏ,
Xuân nay mới thật là xuân
Bỗng đón được nụ hôn của gió
Hoa cỏ vươn lên mơn trớn cõi trần.
Đặng Thính
( Hà nội )
Trút đêm
Tràn loang đêm đổ mưa rồi
Trăng neo biền biệt phương trời ngút xa
Đèn chong lay lắt bóng nhòa
Tiếng mưa nhầu nát canh tà trút đêm.
Nguyễn Trí Đạt
(Hà nội)
Sông Hàn
Sông Hàn mà có lạnh đâu
Nồng nàn chào đón thuyền tàu vào ra
Đêm về điện ngỡ sao sa
Dòng sông xanh - dải Ngân hà đang trôi.
Nguyễn Xuân Tư
( Đà Nẵng )
Nhặt thơ
Cuối đời cặm cụi nhặt thơ
Rót vào hũ sứt có chờ chi danh
Rượu thơ đổ lộn be sành
Xóc lên nghe tiếng lanh canh đứng cười.
Đặng Tiến
( Thanh Hóa)
Hóa đá
Như nhẫn kim cương sắc sáng ngời
Mắt cười thương quá lắm em ơi !
Rập rờn sang vỗ thuyền không lái ...
Hóa đá lòng anh ngóng biển khơi !.
Hồ Văn Thiện
( Hà nội )
Cây gạo
Đứng giữa gò - cao - dưới khoảng không,
Hè qua thu tới sợ chi đông.
Càng trơ lá rụng phơi sương nắng,
Xuân tới đông qua rực nắng hồng.
Trần Văn Thành
( Phả lại )
Cầu
Cầu bê tông,cầu giây vằng…
Bền lâu được mấy trăm năm hỡi người ?
Chiếc cầu giải yếm em tôi,
Mấy nghìn năm vẫn ngời ngời sức xuân !
Mai Bằng
( Hà nội )
Viết gì (?)
Có gì để viết vào đây
Hỡi chàng công tử thợ xây xóm nghèo
Tường cheo leo, giáo cheo leo
Con đường chữ nghĩa "ăn theo" thật buồn!
Lê Trọng Hồng
( Phả Lại )
Sen và Môn
Sen quí tỏa hương khoe sắc
Chịu tàn trong gió bấc mưa đông
Môn hèn sắc kém,hương không
Xuân hè xanh ngắt,thu đông chẳng tàn..
Xuân Chi
( Hà nội )
Chớm Thu
Phượng đỏ qua hè non trở lại
Bằng lăng nhòa nhạt tím sân trường
Chớm thu cúc trắng chừng e ngại
Me,sấu vẫn xanh,xanh nhớ thương.
Nguyễn Huy Đóa
( Thanh Hóa )
Xế Chiều
Xế chiều nhện vẫn mải vương tơ
Xuân thắm ngày xưa đã hững hờ
Ngơ ngẩn mây giăng đầu mái bạc
Nâng niu nhặt nắng nhuốm câu thơ
Duy Nghĩa
( Hà Nội )
Trả giá
Bỡi ham sắc đoá hồng nhung
Hái phải gai nhọn nên lòng nhói đau
Sắc hồng không giử được lâu
Ngón tay vết sẹo hẳn âu nhớ đời.
Trần Đình Thắng
(Hà nội)
Bồi hồi
Viết câu thơ cháy giấy
Gọi tình yêu thức dậy
Nụ hôn bỏng bờ môi
Nhắc kỷ niệm bồi hồi .
Phạm thanh Quang
( TP Hồ Chí Minh )
Thơ bạn góp vui :
Vọng cố hương
Lấp lánh dòng Thương hạt nắng vương
Dừng chân quán vắng nép bên đường
Nâng chén tiêu sầu từng giọt đắng
Thấp thoáng thuyền về Vọng cố hương.
Lê Giang
ĐỢI
Từ ngày hai đứa yêu nhau
Anh ra ngồi đợi gốc cau trổ buồng
Mẹ nhìn đàn lợn trong chuồng
Còn em chỉ biết bồn chồn đợi anh...
Cẩm Thạch
Ý kiến của bạn